![[Giai_Tri_Den_Chet_VN.png|300]]
Đây là một cuốn sách Nghị luận xã hội thú vị và gai góc. Ta có thể thấy ngay sự gai góc ở đoạn mở đầu khi tác giả trích dẫn hai lời tiên tri trái ngược nhau. Một của [[George Orwell]] (tác giả Trại súc vật và 1984) và một của Huxley (tác giả Brave New World).
> [!quote]
> "Orwell cảnh báo rằng chúng ta sẽ bị khuất phục bởi sự áp bức từ bên ngoài. Nhưng trong tầm nhìn của Huxley, không cần một thế lực to lớn nào để tước bỏ sự tự chủ, sự chín chắn và lịch sử của con người. Theo ông, mọi người sẽ yêu thích cảnh bị áp bức, ngưỡng mộ những công nghệ làm suy giảm khả năng tư duy của họ.
>
> - Điều mà Orwell lo sợ là sự xuất hiện của những con người cấm lưu hành sách vở. Điều mà Huxley lo sợ lại là chẳng có lý do gì để cấm một cuốn sách, vì sẽ chẳng còn ai muốn đọc sách nữa.
> - Orwell sợ sẽ có những kẻ cấm lan tỏa tin tức, không cho ta hay biết chút gì. Huxley lại sợ những kẻ cung cấp cho ta quá nhiều thông tin, khiến ta trở nên thụ động và chỉ biết đến mình.
> - Orwell sợ rằng sự thật sẽ bị che giấu với chúng ta. Huxley thì sợ sự thật sẽ bị nhấn chìm trong một đại dương toàn những thông tin không quan trọng, vô nghĩa lý.
> - Orwell lo sợ chúng ta sẽ trở thành một nền văn hóa bị giam cầm. Huxley lo sợ chúng ta sẽ trở thành một nền văn hóa phù phiếm, chỉ bận tâm đến những thú vui giải trí.
>
> Tóm lại, Orwell sợ rằng những thứ chúng ta căm ghét sẽ hủy hoại chúng ta. Huxley thì sợ rằng, những thứ chúng ta yêu thích sẽ hủy hoại chúng ta."
Cuốn sách này thú vị ở chỗ nó bàn về khả năng có thể mọi thứ sẽ xảy ra **đúng như những gì Huxley suy đoán,** chứ ~~không phải Orwell~~. Nếu lời tiên tri của Orwell đúng, nền văn hoá trở thành một nhà tù. Còn nếu Huxley đúng, nền văn hoá trở thành một trò đùa.
Với đủ những phương tiện truyền thông đang làm mưa làm gió ở thời điểm hiện tại như Facebook, TikTok, Instagram, Youtube, các kênh truyền hình, các nền tảng phát nội dung trực tuyến... nền văn hoá của chúng ta đã trở thành gì, nếu không phải là một nền văn hoá của sự giải trí?
Một cuốn sách không đơn thuần bàn về xã hội, mà còn bàn về tâm trí, cách con người tiếp nhận (và không tiếp nhận) thông tin, và cả cách con người tư duy trong thời đại công nghệ hiện nay. Một cuốn sách đã xuất bản gần 40 năm trước (1985) mà vẫn giữ nguyên tính thời sự.
Mình sẽ tìm đọc bản tiếng Anh, và viết một bài review chi tiết hơn về cuốn sách này 👁️
## Quotes from book
> “Trong cuốn sách Technics and Civilization (tạm dịch: Kỹ thuật và nền văn minh), Mumford chỉ ra rằng, bắt đầu từ thế kỷ XIV, đồng hồ đã biến chúng ta thành những người quản lý thời gian, sau đó trở thành người tiết kiệm thời gian và giờ là nô lệ của thời gian. Trong quá trình này, chúng ta trở nên bất kính với Mặt trời và các mùa trong năm, vì trong một thế giới được tạo thành từ giây và phút, quyền lực của tự nhiên bị gạt bỏ. Thật vậy, với việc phát minh ra đồng hồ, con người không còn coi thiên nhiên vĩnh hằng là thước đo cho mọi thứ và trọng tâm của mọi hoạt động nữa."
> “Nietzsche nhận xét, mọi triết lý đều chỉ là triết lý của một giai đoạn cuộc đời.”
> “Galileo chỉ nói ngôn ngữ của tự nhiên được viết bằng toán học. Ông ấy không nói tất cả mọi thứ đều được viết bằng toán học. Và ngay cả sự thật về tự nhiên cũng không cần được thể hiện bằng toán học. Trong phần lớn lịch sử loài người, ngôn ngữ của tự nhiên là ngôn ngữ của thần thoại và nghi lễ”
> "Mọi công nghệ tư duy mới đều đòi hỏi một sự đánh đổi. “Nó cho ta thứ gì đó và sẽ tước đi thứ gì đó - hai thứ ấy chưa chắc đã có giá trị tương đương.”
Link: https://www.fahasa.com/giai-tri-den-chet.html?srsltid=AfmBOopEp9z1cuYYMD_xKT6iVj4K_8n3_8TKpGBh313_t15X4sfmjPMu