> Những ngôn từ không gọt rũa, vô cùng tự phát. Nếu có làm bạn đọc cảm thấy không thoải mái, vui lòng thông cảm!!!
Rất nhiều chuyện trong đời đều nằm gọn ở một chữ: **“Tham”**.
**Tham sống an toàn**, lấy một người chẳng dám bước ra khỏi vùng an toàn. Kết quả? Cuộc đời như tấm vải cũ: nhạt nhẽo, không đột phá, không ký ức đáng nhớ. Cũng chẳng có mấy lần sảng khoái mà cười hay nức nở mà khóc. Sống thế thì khác gì *tồn tại*?
**Tham tiền**, ham chỗ lãi suất cao, cho vay mà không có dự phòng, để rồi một ngày nhận lại gì? Mất cả chì lẫn chài. Còn giàu nhanh bằng đòn bẩy tài chính? Cái được chẳng bằng cái mất. Một ngày tài khoản cháy sạch, từ có thành không, từ hy vọng thành tuyệt vọng.
Cũng có những lúc may mắn, lãi lời được nhiều nhưng lại tham không chốt, cứ muốn thêm, thêm nữa. Đến khi gió đổi chiều thì sao? Lỗ, mà lỗ sâu đến mức không gỡ nổi. Từ thắng thành thua, từ còn vốn thành cụt vốn. Gió mưa tơi bời, tối vắt tay lên trán vẫn biết là sai rồi tự trách mình. Nhưng guồng quay nào giờ vẫn thế, có cái dại nào như cái dại nào đâu?
**Tham hơn người**, dù đã đủ đầy nhưng vẫn muốn hơn nữa. Tiền chất cao rồi, lại vơ vét thêm. Kết quả thì sao? Tiền không đổi lại được giấc ngủ ngon, không mua được sức khỏe. Để rồi thân tàn ma dại, hoặc ăn cơm tù, hoặc sống trong nỗi lo sợ bị thói đời quật ngã.
**Tham việc**, ôm hết tất cả vào người, cái gì cũng muốn làm. Việc chẳng đâu vào đâu. Đứng núi này trông núi nọ, chỗ nào cũng muốn chạm, chỗ nào cũng muốn va, cuối cùng chỗ nào cũng hỏng. Một người chỉ có một đầu óc, mà đầu óc tản mác thì chẳng việc gì ra hồn. Theo đuổi một con thỏ đã khó, đuổi hai con cùng lúc thì khó đến nhường nào?.
Rồi còn tham ăn diện, tham lời khen, tham sự hào nhoáng, tham tuổi trẻ, tham kiến thức...kể khi nao mới hết?
Bao nhiêu sự ngẫm ra đều vì cả một chữ "Tham" mà ra cả, nhưng thứ độc dược này làm gì có thuốc giải?
Cuộc đời là vô thường, đúng. Nhưng trong sự vô thường ấy, **Tham ngã** nặng tựa Thái Sơn. Nâng lên đã ko dễ dàng, buông xuống thì lại càng khó hơn. Buông không được, không buông không được, tiến không được, lùi không được, đứng yên cũng chẳng được. Giữa cuộc đời xoay vần, tuổi ngày một nhiều thêm, tâm trí cứ từ từ mà rạn nứt.
Nhiều khi tự hỏi, nếu một người chẳng còn tham luyến bất cứ thứ gì, điều gì sẽ xảy ra với anh ta hoặc cô ta?